top of page
newton-removebg-preview_edited (1).png
zen_edited_edited (1).jpg

      PHẦN 5: NGHIỆP – LUẬT NHÂN QUẢ

                         

                               KARMA

(TIẾP THEO)

 

Người ta làm sai có một lần rồi quên mất nhưng tôi lại nghĩ, đôi khi không có người đó nhưng tôi cũng nghĩ về họ như thế này thế kia, 50% tài sản nghiệp của người đó được chuyển cho tôi. Bởi vì bạn biết không? Nhớ, nhớ, và nhớ sẽ trở thành hiện thân của cái mình nhớ.

Do vậy, đừng nhìn vào ai, việc của tôi không cần nghĩ đến người nào. Ngay cả, tôi có thấy đi chăng nữa hãy nhìn họ là một người tốt, cho dù họ làm gì bậy bạ đi nữa đó là nghiệp của họ, tôi không phải là người chịu trách nhiệm cho chuyện họ làm.

Bởi vì, chúng ta nghĩ đến nghiệp của người ấy nhiều, thì nghiệp của người đó được chuyển cho chúng ta.

Do vậy, nhớ tuyệt đối đừng can thiệp vào nghiệp của người khác. Nếu bạn can thiệp vào chuyện người ta làm cái gì đó bạn sẽ bị tóm bắt, bởi vì không một ai trong chúng ta biết được câu chuyện trọn vẹn của người ấy. Bởi vì, chúng ta chỉ biết được hiện có của người ấy, không biết được quá khứ hay tương lai của người ấy.

Bạn không thể phán xét một câu chuyện bằng việc bạn chỉ nhìn một cảnh ấy. Do vậy, khi chúng ta nhìn thấy ai đó làm sai, chúng ta không thể chụp mũ họ. Bạn chỉ biết mỗi chỗ đó thôi, bạn đâu biết trước đó là gì. Bạn cũng không biết lí do. Do vậy, đừng bao giờ phán xét người khác bằng những  gì chúng ta nhìn thấy trước mặt.

 

Đừng bao giờ để mình bị ảnh hưởng bởi nghiệp xấu hay tốt của người khác, vì tâm trí của bạn bị cuốn vào đâu thì năng lượng hướng vào đấy và nó bị lãng phí, không những thế bạn can thiệp là bạn đang rước tất cả nghiệp của người khác vào bạn. Do vậy đừng bao giờ nhìn vào người khác, hoặc nhìn vào chuyện họ làm, mà hãy gởi chúc lành cho họ.

 

Nếu bạn không chấp nhận và cứ liên tục hỏi cái gì, tại sao, không chấp nhận chuyện này, không chấp nhận chuyện kia,…phân tích liên tục, bạn tự gây lãng phí năng lượng. Năng lượng bị tiêu hao nhiều nhất là trí tuệ. Không chấp nhận và phản ứng là gây ra lãng phí rất nhiều năng lượng

 

Bạn phải rút vào bên trong để kiểm soát được toàn bộ thế giới bên ngoài. Quan trọng tôi biết, trong tình huống này tôi nên làm gì. Tôi có quyền chọn lựa, tôi có toàn quyền kiểm soát. Bạn có quyền chọn lựa, bạn có quyền thay đổi, tôi có quyền đổi hướng…chấp nhận không có nghĩa là đồng ý. Trí tuệ phải biết  nó là như vậy. Có thể nó là cơ hội.

Tôi luôn có quyền chọn lựa. Tôi có toàn quyền trong mọi tình huống. Khi tôi có toàn quyền nghĩa là tôi có trách nhiệm với hành động của mình. Quyền đi với trách nhiệm. Hậu quả gì thì tôi có trách nhiệm đối với nó.

 

Nhiều người trong chúng ta cũng đã nghe về luật hấp dẫn. Đây cũng là luật của tự nhiên. Tuy nhiên, bạn cần hiểu trọn vẹn luật này, nếu không, bạn sẽ mắc nợ. Thế giới ngày nay đang sử dụng luật này để thu hút những gì họ muốn, càng nhiều càng tốt. Đôi khi trở thành phát triển lòng tham, và ham muốn. Vì  vậy, hãy hiểu một cách chính xác và áp dụng.

Như vậy, tất cả mọi thứ trong cuộc đời bạn là do ai tạo ra?

Chính bạn! Bạn là kiến trúc sư xây dựng nên cuộc đời mình, bằng chính nhận thức về bản thân và lựa chọn trong từng suy nghĩ.

Tôi có cẩn trọng từng suy nghĩ, từng lời nói, từng hành động tạo dựng nên cơ ngơi gọi là cuộc đời tôi. Bạn có cẩn trọng như thế không? Tất cả, như tình trạng tài chính, mối quan hệ, sức khoẻ, công việc, trạng thái, trí tuệ, tâm trí của bạn là do ai?

Như vậy luật nhân quả có thưởng không? Nó trao cho bạn quyền sáng tạo, bạn có thể sáng tạo bất kì gì bạn muốn. Chuyện xảy ra đã xảy ra rồi nhưng tôi có quyền làm gì, nó nằm trong tay tôi, trách nhiệm của tôi đối với từng suy nghĩ, từng hành động.

Khi bạn thực hành thiền, hiểu quy luật của đời sống một cách rõ ràng, biết những gì thuộc về bạn - sẽ đến với bạn một cách sâu sắc, khi đó bạn sẽ không còn kì vọng hay mong ước gì. Khi bạn ở trong trạng thái thật của linh hồn, bạn không còn mong ước gì, mọi thứ sẽ tự đến với bạn. Cái gì không thuộc về bạn chắc chắn sẽ không đến với bạn.

Vì vậy, hãy luôn có mong ước tốt đẹp nhất cho chính mình, cho người khác, cho tự nhiên, cho tất cả.

Linh hồn vốn không đau khổ mà luôn bình an, yêu thương và trao năng lượng cho cơ thể. Còn khi linh hồn gắn với cơ thể sẽ trải nghiệm đau đớn và tạo ra những chất độc huỷ hoại cơ thể.

 

Thế giới ngày nay là thế giới của những ganh đua, đố kị, kèn cựa, so sánh,…chúng ta có ở trong đó không? Nếu bạn ở trong đó bạn sẽ bị tổn thương. Thực ra, họ quá ngây thơ, muốn hạnh phúc nhưng lại cứ làm những điều gây tai hại cho chính mình.

Khi tôi nhận thức được tôi là ai, bản chất của tôi là gì và tôi sống trong sự thật ấy thì tôi trao và hỗ trợ cho cả thế giới này. Nếu tôi không nhận thức đó, tôi sống sót trong sự khổ sở tranh giành, ganh ghét, đố kị,…Khi bạn ý thức về mình, bạn là chính mình, lúc đó bạn tự do.

Người ở trong sự thật, không hề ngây thơ nhưng họ không nói, nếu ai tổn thương sẽ than phiền, trách móc….Người ở trong sự thật sẽ tách rời để không bị tổn thương. Đó không hề thờ ơ mà trao đi, còn nếu bạn tổn thương bạn sẽ sát thương người khác. Chỉ khi tôi không tổn thương tôi mới trao. Bạn phải thấu hiểu để nhận ra nên giúp gì và tìm giải pháp một cách sáng tỏ, trí tuệ rõ ràng để thấy.

Yêu thương và tách rời, tách rời mới yêu thương. Tách rời nghĩa là tôi không giống họ mà tôi giữ mình bình an,…để nhìn thấu.

Khi nào tách rời, bảo vệ mình an toàn mình mới yêu thương được. Lúc đó mới có lòng nhân từ và trong trạng thái an lạc. Nếu sóng của bạn cao, bạn hỗ trợ cho cả thế giới này. Cả thế giới giống như một cái mạng tất cả đều có liên hệ với nhau. Linh hồn là năng lượng liên đới với nhau. Năng lượng của người này ảnh hưởng đến người khác. Nếu sóng của tôi cao thì tôi kéo toàn bộ mạng lên, sóng tôi thấp, tôi kéo cả nhà xuống.

 

Khi bạn ý thức bạn là linh hồn thì những tâm ấn nguyên thuỷ trỗi dậy là bình an, là yêu thương, là an lạc…không gì chạm đến được. Quan trọng bạn giữ mình là ai nó sẽ điều khiển hành động và suy nghĩ của bạn.

Khi bạn không ý thức mình là linh hồn thì hành xử chúng ta lại ý thức tôi là bà này ông nọ và hành xử theo tâm ấn đó, có chính xác không? Đó chỉ là nhận dạng ở một vai diễn. Từ cách nhìn của bạn, bạn sẽ thấy người khác là linh hồn, bất tử, vốn cao quý, thánh thiện…khi đó bạn không nói người này xấu, người kia tốt…sự thật họ là linh hồn, bạn không cần tin người này tử tế, người kia ,…bạn biết họ là linh hồn tuyệt đẹp, thánh thiện, còn những cái khác chỉ là tâm ấn thôi. Trong hành trình sống nó đã ghi trong họ…

Chúng ta có mặt ở đây là để làm gì? Cái cây có mặt để làm gì? Những con sông có mặt để làm gì? Cây không ăn trái của nó, sông không uống nước của nó,…tất cả là để trao tặng. Mặt trời có mặt để làm gì,…vạn vật có mặt là để trao tặng, nếu không nó không có ý nghĩa tồn tại. Mọi thứ tồn tại là để trao những gì tốt đẹp nhất mà nó có. Đây là lẽ sống!

Linh hồn có mặt là để làm gì? Trao đi những gì tốt đẹp nhất trong nó. Trao sự thật của linh hồn. Trao chính bản thân mình.

Ý nghĩa của sự sống là để trao những gì có ở bên trong nó. Tôi có bình an, tôi phải bộc lộ được bình an, tôi có hạnh phúc tôi phải bộc lộ được hạnh phúc. Tôi có tình yêu thương tôi phải bộc lộ được tình yêu thương, tôi có sức mạnh, sự thông thái, …tôi phải bộc lộ được chính mình. Đây được gọi là phục vụ. Đem lại lợi ích cho muôn loài mà không cần nghĩ gì. Chỉ bộc lộ những gì có ở bên trong.

Khi tôi bộc lộ được phẩm chất thật, bản chất tự nhiên của mình thì ai là người trải nghiệm? Nếu tôi bộc lộ bình an thì ai trải nghiệm bình an đầu tiên? Tôi trải nghiệm bình an sau đó những người xung quanh tôi trải nghiệm. Nếu tôi tràn đầy tình yêu thương thì ai là người trải nghiệm nó?

Chúng ta sai lầm rằng người khác phải trao tôi tình yêu thương nhưng thực tế chúng ta chỉ trải nghiệm được khi chính chúng ta bộc lộ được nó. Tôi phải là nguồn và tôi là người trải nghiệm. Khi tôi bộc lộ được bình an, hạnh phúc, sức mạnh, ….thì tôi sẽ thu hút gì?

Bộc lộ những gì mình có thì mọi thứ bạn cần sẽ tự động đến. Đó là quy luật.

Khi bạn trải nghiệm được cũng là lúc bạn tận hưởng cuộc sống, tận hưởng từng vai diễn của mình. Bộc lộ được chính mình nghĩa là bạn đi qua cuộc đời một cách thích thú. Chơi đẹp và chơi giỏi thì sao? Hạnh phúc, người xem cảm thấy thế nào? Người đối thủ cũng cảm thấy thế nào?

Mục đích của linh hồn: Toàn bộ thế giới này là một sàn diễn, tất cả mọi người đều là diễn viên. Linh hồn là diễn viên. Đây là thế giới vật chất còn chúng ta là thực thể phi vật chất. Vì vậy, bạn phải làm chủ thế giới vật chất mà không thuộc về.

Linh hồn đi vào cơ thể để chơi đúng với bản chất của mình. Mọi tình huống đến là để cho tôi thưởng thức.

 

Thiền là luyện tâm trí mình hoạt động có chủ động chứ không phải để nó đi đâu thì đi. Không để nó tự động nhảy nhót mà chủ chủ động dẫn dắt nó. Chỉ tạo ra những suy nghĩ về sự thật của mình để mở những file tâm ấn thật của tôi một cách chủ động và làm nó trở nên tự nhiên.

 

Hãy tưởng tượng bên trong bạn là một đại dương, một chấm điểm lan toả bình an vô tận.

Tôi là một đại dương rất tĩnh lặng, rất an toàn. Sâu bên trong tôi luôn tĩnh lặng, luôn an toàn, không hề bị xáo động bới bất kì gì trong cuộc đời này.

Tôi thấy tất cả mọi sự nhưng không gì có thể chạm vào tôi một đại dương.

Hãy tưởng tượng, tôi linh hồn đang phát toả những làn sóng của bình an. Giống như ánh sáng màu xanh da trời, tôi linh hồn lan toả ra bên ngoài thế giới.

Tôi hình dung từng tế bào trong cơ thể này tràn ngập yêu thương từ linh hồn.

Tôi thấy mạnh mẽ như một ngọn lửa lan toả ra bên ngoài thế giới đem lại sự ấm áp cho những trái tim bởi thế giới này những trái tim đang quá lạnh lùng trong khi những cái đầu lại đang quá nóng. Bình an của tôi làm dịu đi tất cả.

Tình yêu thương của tôi làm ấm áp những trái tim.

Tôi có mặt ở đây để trao những gì quý giá nhất có ở trong tôi. Đó là ý nghĩa của sự tồn tại.

Ý nghĩa của sự sống. Sống là bộc lộ được những gì thật ở bên trong tôi. Giống như một cây xoài, nó vẫn gieo hạt giống, không ai tôn trọng nó, nó vẫn đem lại những trái ngọt trao cho mọi người. Tôi cũng vậy, Tôi có mặt ở đây để trao những gì tốt đẹp có ở bên trong tôi.

Tôi chỉ có thể trao ra những gì có bên trong tôi và những gì tôi muốn khi tôi nhận thức tôi là ai. Phẩm chất thật sự của bạn là gì. Hãy để nhận thức này tràn ngập bên trong tôi, quyết định cư xử và ánh nhìn của tôi.

Tôi sẽ chỉ thấy nhưng linh hồn đang điều khiển nhưng cơ thể, đóng những phần vai khác nhau. Có nhưng thiên thần đang đóng phàn vai là cảnh sát giao thông ngoài đường. Có những thiên thần đang chở con về nhà sau một ngày làm việc. Bạn không bị tâm ấn lừa gạt bởi bạn biết sự thật. Bạn chỉ nhìn vào sự thật. Hành động của bạn đúng đắn thì mọi sự đúng đắn sẽ đến. Đó là quy luật.

Mỗi sáng thức dậy, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện: tôi là ai, phẩm chất thật của tôi là gì. Người khác diễn vai của họ, tôi diễn vai của tôi. Tôi là tôi không ai khác. Suốt ngày, thỉnh thoảng bầu không khí làm việc khiến tôi lệch lạc, tôi ngồi lại và nhớ tôi là ai, phẩm chất của tôi là gì.

Hành động của tôi xuất phát từ việc tôi là ai, phẩm chất của tôi là gì, cho dù tôi làm cái gì. Tôi là gì không quan trọng mà tôi làm trong bình an, trong yêu thương,….mới quan trọng. Lúc đó, tôi hành động đúng với phẩm chất của mình.

Tối trước khi đi ngủ tôi dành ra 5-10 phút, ổn định mình trong sự thật của chính tôi. Rút ra bài họ tôi học được gì hôm nay? Tôi ở trong sự thật của mình trong bao lâu? Lúc nào đó tôi quên, tôi nhắc mình ngày mai tôi sẽ làm tốt hơn và buông bỏ tất cả. Suy nghĩ cuối cùng tôi nhớ tôi là ai trước khi đi vào giấc ngủ. Suy nghĩ đó sẽ hoạt động suốt đêm. Tôi giữ nhận thức, tôi linh hồn đang ngự trước vầng trán Giữ nhận thức này càng lâu càng tốt và cũng nhìn những người khác là linh hồn. 

 

Trong mỗi kiếp sinh, mỗi chúng ta đã thực hiện rất nhiều hành động và được ghi lại trong tâm ấn. Tâm ấn sẽ mang theo như những tài khoản. Có những tài khoản của những hành động tốt và cũng có những tài khoản của hành động không tốt. Từ đó, tạo ra những khoản NỢ và CÓ.

 

                                                                                2

Thực Hành

bottom of page